
Thời gian có bóng không em
Cho tôi được núp dưới thềm quạnh
hiu
Đời sao có những buổi chiều
Buồn vương phố thị, cô liêu ngập
lòng.
Thời gian có nghĩa gì không
Mà sao con sáo sang sông chẳng về
Đời sao nhiều nỗi đam mê
Chỉ riêng tôi vẫn đi về lặng câm
Đường khuya từng bước riêng thầm
Nghe tim gõ nhịp đếm lầm thời
gian
Trở về quá khứ miên man
Còn nghe tiếng nhạc theo nàng
sang sông
Rồi nghe ký ức bềnh bồng
Mười thu rồi lại mười đông ngậm
ngùi …
Thường Sơn
Ngàn năm trước
cũng là Thu lá đổ
Mà ngàn sau cũng đổ lá, mùa Thu
Thu đến Thu đi, vạn kiếp Thu sầu
Cao xanh hởi bao giờ mùa Thu chết ?
Thường Sơn
|