
Từ tiền kiếp em về mang nỗi nhớ
Nghe trang thơ than thở với huyền linh
Rồi nghe thơ nức nở dưới nguyệt đình
“Em nhẹ bước đưa ta vào hư ảo”
Đêm hư ảo thấy đời như huyền thoại
Em đã về trong nhạc khúc mê ly
Ánh cầu vòng rực rỡ phủ xiêm y
Trong ánh mắt kiêu kỳ hai ngấn lệ
Ta đã biết duyên xưa tình chưa trọn
Đời nhiêu khê nên mắt lệ đìu hiu
Hái vần thơ huyết khãm gửi theo diều
Đem trái đắng ta dìm sâu đáy bể
Từ em đi thơ buồn như nắng Hạ
Chỉ là thơ thơ não như trời Đông
Chỉ là thơ có những lúc phiêu bồng
Thơ tình hởi hương nồng trong hư ảo
Thường
Sơn |