
Cung hưởng ngàn
xưa tiếng nguyệt cầm
Con đò dĩ vảng
tãi thanh âm
Huyền diệu mây
trời khoe áo tím
Bên ta em đến
nét trăng rằm
Hư ảo thời gian
huyền thoại mãi
Lời ca biển cả
sóng miên trường
Ai dáng đài
trang bên gối mộng
Em đến rồi đi
như khói sương
Rừng sao se kết
tóc ưu phiền
Biển nhớ trăng
thề bổng hóa điên
Khi xưa em đến
màu nhung nhớ
Du phiếm đời ta
trong cõi tiên
Chợt tỉnh bừng
lên hồn dã thảo
Em về mắt biếc
đọng cô liêu
Xiêm y đài các
xanh như ngọc
Mấy giọt hoàng
hôn nhớ nắng chiều
Âm hưởng mưa bay
tận cõi lòng
Đàn xưa trăn
trối phím hư không
Nụ hôn mờ ảo
vành môi lạnh
Lạnh buốt hồn ta cõi mênh mông
Thường Sơn |